Thứ Ba, 24 tháng 2, 2009

Entry for February 24, 2009

Thả mình trôi trong tối.
Nghe giọt lặng rơi nhẹ nhàng.

Ánh mắt rót đầy cốc tình.
Tay bắt tim ngừng thét.

Nhìn sau lưng, cái chết vẫn sống.
Xung quanh, ánh đỏ vương vãi.
Trước mặt ... hào quang vỡ òa

Những bóng hình mờ nhòa trong suốt
Khẽ chạm vào ... tan thành hư vô
Có những điều hữu hình mà vô thực
Loanh quanh ... lởn vởn ... gào rú ...

Nghe những tiếng ngàn năm vọng lại.
Ảo tưởng về hiện thực sáng lòa.
Rít trong tai những điều nhảm nhí.
Ru linh hồn bằng dối trá ngọt ngào

Dao âm thanh đâm mòn trí óc
Lưỡi nhân gian liếm đứt một tâm hồn

Chiến hữu nào quay lưng bỏ trốn?
Hóa niềm tin trói chặt con người.

Nhân tình cướp một nửa trái tim
Đem treo lên bằng sợi dây tình ái
Đói thì ăn.
No thì bỏ.

Dòng suối buồn ru những đêm vô vọng.
Sóng lệ trào cuốn nỗi niềm đi xa.
Con sóng nào là không quay lại?
Vá tâm hồn bằng một giọt lệ riêng.
Để rồi đó yêu tinh chợt hiện.
Dìm sắc đỏ trong bóng đen cuộc đời.

Ngàn ánh mắt nhòm ngó.
Ngàn miệng lưỡi bàn tán.

Xa xa, ánh sáng le lói lết đi trong bóng tối.
Rồi sẽ tắt.

Thứ Hai, 23 tháng 2, 2009

Anh rẻ lắm :)




Anh rẻ lắm em à :)

Giá của anh không bằng một thằng đĩ đực đâu.
Nhiều mụ đàn bà đi tìm những thằng zai trẻ để làm tình, để giải khuây.
Mà anh không được mời.

Vậy là anh không bằng một thằng đĩ đực rồi :)

Mấy thằng đĩ đực ấy.
Chúng nó cao to. ^^ Bảnh mã.
Anh không bằng chúng nó.

Vậy là giá anh phải rẻ hơn một thằng đĩ đực em à :)

Mấy thằng đĩ đực ấy.
Nó đứng đường còn được mời đi làm tình và có tiền đô.
Còn anh thì có đứng cả ngày ngoài đường thì chắc cũng chỉ đi bốc vác và được vài đồng.

Bọn nó đắt hơn anh. :)

Anh ăn mặc lôi thôi, đầu tóc bù xù, đen đúa, xấu xí.
Bọn nó ăn mặc bảnh bao, tóc tai hợp mốt, trắng trẻo, đẹp trai.

Bọn nó lại hơn anh rồi, giá anh lại càng rẻ.

Đôi khi anh ước ...
Anh có giá như bọn đĩ đực.

Nghề đĩ í.
Chỉ việc dạng háng ra, sung sướng và có nhiều tiền.

Còn anh í.
Quần quật, vật lộn, đau khổ và đéo có tiền nhiều. :))

À, còn nữa.
Tình yêu của anh í :)
Cũng kô đáng giá một xu.

Tại sao à?
Vì anh không bán.
Mà anh cho và anh tặng :)
Mà đồ cho thì không đáng giá 1 xu :))

Tình yêu của mấy thằng đĩ đực nè.
Nó chỉ cần nói yêu con mụ này, yêu con mụ kia.
Là nó có tiền :(
Bọn đĩ đực bán được tình yêu đấy em à :(
Vậy là tình yêu bọn nó cũng đắt hơn tình yêu của anh :(

Cả thân xác và tình yêu của anh, đều rẻ hơn đĩ :)

Anh thấy cày cố và vật lộn cuối cùng không bằng một thằng đĩ :))


Có lẽ anh nên ước mình là một thằng đĩ :))

Thứ Bảy, 14 tháng 2, 2009

Entry for February 15, 2009

Sợ

Kinh tởm

Điên loạn

Bóng tối

Chết

Run

Đèn

Tiếng người



Tim đập

.....

Gào thét ...

Thứ Hai, 9 tháng 2, 2009

Linh tinh truyện - Truyện viết vu vơ

Tiếng violin vang lên trong căng phòng nhỏ, ít ánh sáng nhưng ấm cúng. Giai điệu nhẹ nhàng ... trầm và bổng của bản nhạc "Romeo & Juliet".

Tôi ngồi đấy nhìn ra ngoài cửa sổ. Mưa phùn rơi, mọi người có vẻ vội vàng trong cái giá lạnh của mùa đông. Mùa đông năm nay lạnh lắm ... lạnh đến nỗi làn khói từ hơi thở mọi người được đặc ân là một trong những thứ ấm nhất khi đi ngoài đường. Mưa phùn trong cái giá lạnh này thì buốt đến thấu xương.

Đăm đăm nhìn ra cái dòng người vội vã đi về nhà hay là tìm một chỗ nào đó ấm cũng để tránh khỏi cái cào buốt xương của gió Đông, tôi châm điếu thuốc. Rit một hơi thật sâu, nhả ra cái đám khói trắng vô hình vô dạng. Nhấc ly cafe lên, nhấp một miếng nhỏ thì nhận thấy rằng nó đã lạnh ngắt như anh bồi đã cho hàng chục viên đá vào vậy - Đắng và Lạnh ...

Cứ ngồi đó thôi. Ngồi nhâm nhi ly cafe và nhìn dòng người lao đi trong giá lạnh. Hình như thời gian trong căn phòng này có vẻ trôi chậm hơn hẳn vài lần so với thời gian ngoài phố - dù chỉ cách nhau có một tấm kính trong suốt vô hồn.

Vẩn vơ ... nghĩ ngợi ...

... (hồi tưởng) ...

- Chào

- Ừm, chào.

- Trông khác nhỉ?

- Chưa gặp bao giờ sao lại kêu khác?

- Thì tại không giống những gì Poire nghĩ về Tùng.

- Ừ, thế thì thất vọng nhỉ.

- Tại sao nghĩ là thất vọng? Đã biết là nghĩ tốt hay nghĩ xấu đâu?

- Thường thì con người bao giờ cũng nghĩ về một điều tốt đẹp hơn là điều xấu.

... (thực tại) ...

Quán cafe này có vẻ quá vắng như cái lượng người bây giờ đang đi trên đường. Có vẻ người ta bây giờ thích tìm một nơi nào đó thật tấp nập để có thể rôm rả mà nói chuyện với nhau hơn. Hay có lẽ không ai muốn chui ra khỏi nhà chỉ để ngồi trong quán cafe giết thời gian bằng cách cứ ngắm mãi một con phố nhạt nhách với lưa thưa một vài người cứ cắm đầu đi như thế này.

Chắc tôi bị điên quá. Cười khẩy. Thì tôi vốn đâu có bình thường. Lúc nào cũng điên điên - cái kiểu điên mà không phải điên của thiên tài hay là điên của thằng bị vấn đề về não bộ.

Bỏ qua con phố đến giờ thì chỉ còn thưa thớt người đi lại. Tôi nhìn quanh quán. Một cặp đang ngồi ở góc phòng. Ừ thì ít ra cũng có 2 đứa hơi điên như mình, phi ra khỏi chăn mà đến đây uống cafe. Căn phòng nhỏ và im ắng. Mặc dù tiếng nhạc cất lên thì căn phòng này vẫn đủ nhỏ để tôi có thể nghe thấy cuộc nói chuyện của 2 người - bập bõm.

- ... anh thề ... yêu ...

- Điêu .... em không ...

... (hồi tưởng) ...

- ... ừm, tự nhiên nhớ Poire.

- Sao mà tự nhiên lại nhớ? Điên à?

- Ờ, có lẽ điên nhưng nhớ thì nói là nhớ thôi.

... (hồi tưởng) ...

- Haizz, đây yêu Poire mất rồi.

- Lại điên điên hả? Yêu gì mà yêu, vớ vẩn.

- Thì nói thật lòng thôi. Không tin thì thôi, đâu có nói là bắt tin.

- Thì tất nhiên là không tin rồi. Vì đâu gặp Poire được bao lâu đâu. Sao yêu được? Với cả con trai khó tin lắm.

... (thực tại) ...

Quay đầu đi chỗ khác, lờ đi cái đôi yêu đương sến đó. Tôi cố nghe tiếng nhạc. Có lẽ để tránh nghe những gì đôi kia nói hay là để cố đừng có nhớ về những thứ mà tôi đang muốn quên.


(còn tiếp)

Thứ Ba, 3 tháng 2, 2009

Dung thứ là đau khổ - FS




Download : http://beta.nghenhac.info//Handle/Download.ashx?p=5Yzs%2fWf8kGYkGFj3m62Djw%3d%3d

Những khuôn mặt nhăn nhó vây quanh
Tiếng xì xào sau lưng nghiệt ngã
Ai đang khóc thầm không nước mắt
Mắt nhằm nghiền chờ qua đêm tối
Kẻ phản bội quay lưng chạy trốn
Để say đắm ngủ vùi trong chiếu chăn
Ngàn giông tố trút xuống đôi cánh nhỏ
Chợt lẻ loi bang hoàng trong tiếng sét

Chorus:
Lang thang ngày qua ngày, người đàn ông nhặt nhạnh những giọt nước trong vô vọng.
Cốc nước hắt đi sao lấy lại, vòng tay mênh mông không ôm trọn được một con người.
Giờ còn lại những dằn vặt giữa hận thù và dung thứ
Trái tim cao thượng người đàn ông chợt bỏ quên
Bởi lòng ích kỷ, dung thứ là ngàn lần khổ đau.

Verse 2:
Những lời lẽ vô nghĩa bên tai
Là nô lệ của muôn vàn đau đớn
Những con người xa lạ xung quanh
Đeo mặt nạ nụ cười mang giả dối.

Người đàn ông lầm lũi bước đi
Qua thời gian và muôn ngàn giông tố
Nỗi đau kia đêm ngày vẫn không nguôi
Vì dung thứ hay vì sự hận thù?

109 days




He.
Đến lúc em tìm cho mình một ngy rồi.
Đến lúc em cần tạo cho mình 1 cơ hội rồi.

Gạt anh qua 1 bên.
Anh không yêu em đc nữa đâu.

Ừ.
Anh không yêu em được em à.
Anh không phải là người con trai mà em cần.
Anh chỉ đến thế thôi.

Anh yếu đuối.
Em cần người con trai mạnh mẽ để em dựa vào.
Anh trẻ con.
Em cần người con trai chu đáo lo được cho tương lai của em.
Anh không yêu em nhiều như anh nói.
Em cần người con trai nói thật tình cảm của mình.

Vậy không phải là anh rồi.

Anh chẳng có gì.
Anh có một gia đình quá khắt khe. Gia đình mà anh biết chắc rằng sẽ không chấp nhận em.
Anh có những tính cách quái gở. Tính cách mà anh biết chắc em sẽ không thích.

Ừm.
Anh yêu em (cứ cho là thế đi)
Giờ em muốn kiếm một người em yêu.
Em cứ làm đi.
Anh yêu em vì anh muốn anh và em cùng đc hạnh phúc.
Nhưng có gì là toàn vẹn?
Vậy thì "hạnh phúc".
2 từ đó anh nhường cho em nghen.
Anh sẽ dành "hạnh phúc" cho em.

Anh không thể mang hạnh phúc cho em.
Thì hãy để người khác đi.
Anh muốn thấy em cười.
Vậy đủ rồi.

Em à.
Em không thích thấy ai khóc vì em.
Vì thế em rất day dứt.
Ừ.
Nhưng anh đã khóc rồi.
Khóc nhiều rồi.
Không chỉ hôm nay đâu.
He.
Nhưng em đâu có day dứt.
Đúng không?
Vì em không biết đâu.
Em làm sao biết những lúc nào anh khóc.

Thôi.
Anh xin lỗi.
109 ngày qua anh đã phiền em nhiều.
Xin lỗi vì đã phiền em.

Anh cám ơn.
109 ngày qua anh đã vui nhiều.
Vì yêu em.

Giờ em muốn sao.
Anh sẽ như thế.

Chúc em ngủ ngon.
Ngất.